.
Thương ba mẹ mình, em nhé!
.
Đến khi em đi làm, em được nhận những đồng lương từ chính mồ hôi công sức, thậm chí từ máu và nước mắt của mình, em mới hiểu ba mẹ đã phải cố gắng thế nào để có một em ngày hôm nay. Ngày xưa ba mẹ làm ra mười đồng thì lo cho em đến chín đồng, nào tiền ăn học, nào tiền bánh tiền quà, em chỉ biết nhận và coi đó là một điều tất yếu, là bổn phận tự nhiên của bậc sinh thành. Bây giờ em làm ra mười đồng em cho ba mẹ năm đồng, em tự hào vì mình "nuôi" được ba mẹ. Em có biết rằng ba mẹ không tiêu đến một cắc của em. Ngày cưới, chiếc nhẫn ba đeo lên tay em, chiếc vòng mẹ khoác lên cổ em, đều là tiền của em ba mẹ dành dụm hộ. Sau này em có con, ba mẹ cưng chiều cháu của mình hơn bất cứ điều gì trên thế giới. Lúc đó phải nuôi con rồi em sẽ hiểu, trên đời này chỉ có hai người họ thôi, duy nhất hai người họ yêu thương em không tính toán điều gì. Vậy nên đừng tiếc với ba mẹ, em càng cho ba mẹ nhiều em càng thấy tình yêu của mình so với sự hi sinh của họ là bé nhỏ.
Thương ba mẹ mình, em nhé!
Người thật sự đau khi em khóc, tự hào khi em thành công, buồn khi em thất bại, vui khi em mỉm cười, chỉ có hai người họ thôi. Ba mẹ có tạo áp lực cho cuộc đời em, cũng chỉ vì muốn em vượt qua bão gió mà cứng cỏi hơn, mà đạt được những điều mà cuộc đời ba mẹ không bao giờ chạm tới. Em thành công, không ai vui bằng họ. Em thất bại, không ai khổ tâm hơn họ đâu. Vì vậy đừng trách giận ba mẹ không hiểu suy nghĩ của mình. Em đã bao giờ đặt mình vào vị trí của họ mà cố gắng vì họ chưa? Có thể ngày hôm nay em tự tin rằng mình có thể bước đi trên đôi chân của mình. Nhưng một ngày nào đó khi em mệt mỏi, khi em quay đầu về, không ai đứng trước cửa đợi em, không ai chung vui cùng em, an ủi nỗi niềm của em, khi ấy em mới hiểu mình là người thiệt thòi nhất thế gian. Vậy nên khi còn cơ hội, hãy lắng nghe và chia sẻ với hai người họ thật nhiều.
Thương ba mẹ mình, em nhé!
Đừng yêu một ai hơn ba mẹ mình, đừng ở bên một người bắt em phải lựa chọn giữa gia đình và người đó. Ba mẹ dù có phản đối, cấm cản em đến với một người, cũng là vì lo cho tương lai của em. Nếu em không hạnh phúc, ba mẹ sống cũng không thể tìm thấy niềm vui. Vì vậy, đừng bắt ba mẹ phải buồn lòng vì một người xa lạ xuất hiện mà không biết có ở lại được với mình cả đời hay không. Nếu em yêu anh ta và anh ta cũng yêu em thật lòng, thì hãy kiên nhẫn cho ba mẹ thấy là với anh ta em tìm được hạnh phúc. Còn nếu anh ta làm cho em đau khổ, đừng cho ba mẹ biết điều đó. Hãy nhớ rằng em ko phải chỉ sống cho riêng mình, em còn phải sống vì những người yêu thương mình, là ba mẹ. Vì vậy không ai yêu em thì về em yêu ba mẹ. Đừng bao giờ nghĩ tới việc vì một ai đó mà chối bỏ cuộc đời mình, như vậy là có tội với đấng sinh thành nhiều lắm.
Cuộc đời em là vô vàn những sự lựa chọn. Em có thể chọn hỗn hào, vô tâm với ba mẹ. Em có thể chọn vô ơn, quên đi công sức của ba mẹ. Em có thể chọn một ai đó và không cần tới ba mẹ. Nhưng ba mẹ luôn luôn và mãi mãi chỉ có một sự lựa chọn thôi: Thương yêu và lo lắng cho em suốt cả một cuộc đời. Sau này khi bẵng đi một thời gian rất dài em mới trở về thăm ba mẹ, em thấy hai người họ mắt đã mờ đục, chân đi không vững, hai tay run lẩy bẩy vẫn reo lên vịn vào nhau khi thấy bóng dáng thân thuộc của cô con gái nhỏ lầm lũi bước lại gần như khi còn lẫm chẫm tập đi ngày nào...em sẽ khóc, vì biết rằng thời gian để em báo đáp cho hai người họ không còn nhiều nữa.
Vậy nên từ bây giờ, hãy thương ba mẹ mình, em nhé!
#Sưutầm